THOMAS EDISON VÀ NGƯỜI MẸ VĨ ĐẠI
Một buổi chiều ấm áp, cậu bé với đôi mắt sáng ngời tan trường về nhà, trên tay nắm chặt một bức thư bí ẩn. Hồn nhiên, cậu bé chia sẻ với mẹ: "Mẹ ơi, thầy giáo đã gửi cho con tờ giấy này và nói rằng chỉ có mẹ mới có thể hiểu nó. Thầy giáo viết gì vậy ạ?"
Bà mẹ mở bức thư một cách cẩn trọng, từng chữ từng từ như những hạt ngọc. Khi những dòng chữ hiện ra, nước mắt bà tràn ngập. "Con trai của bà là một thiên tài, nhưng trường học này quá nhỏ bé, và không có giáo viên nào đủ tốt để phát triển tài năng của cậu ấy. Xin hãy để cháu tự nghiên cứu và học tại nhà," bức thư đầy tình cảm nói.
Tận tâm và hy sinh, bà mẹ đưa cậu bé lớn lên bằng tình yêu và sự hiểu biết. Truyền đạt niềm tin và tri thức cho con trai, bà mẹ ấy dành cả cuộc đời để nuôi dạy cậu bé - Thomas Edison.
Nhiều năm sau khi người mẹ yêu quý ra đi, Edison trở thành nhà phát minh vĩ đại nhất thế kỷ. Một buổi tối, ông lục lại những kỷ niệm qua từng đồ vật trong gia đình. Bỗng dưng, một tờ giấy cũ thu hút ánh sáng trong ngăn kéo. Khi mở ra, đó chính là lá thư của thầy giáo, một mảnh ký ức về quá khứ: "Con bà bị thiểu năng trí tuệ. Chúng tôi không thể để nó đến trường này được nữa. Nó bị đuổi học kể từ hôm nay." Edison, trái tim như bị xé toạc, khóc trong nhiều giờ. Sau đó, ông viết vào nhật ký: "Thomas Edison là một đứa trẻ đần độn, nhờ người mẹ vĩ đại mà trở thành thiên tài của thế kỷ."
Câu chuyện đẹp này là minh chứng cho sức mạnh của lời động viên và tình yêu thương. Nó nhắc nhở chúng ta về sự quan trọng của việc truyền động lực và hy sinh cho nhau, mang lại niềm tin và định hình tương lai tích cực. Hãy trân trọng những điều tốt đẹp trong cuộc sống và chia sẻ niềm vui đó với nhau!